Bạn cũ hỏi lương hưu bao nhiêu, tôi nói 35 triệu/tháng: Không ngờ hôm sau, bạn ‘block’ tôi luôn, chặn cả số điện thoại
Tôi năm nay 59 tuổi. Về hưu có nhiều thời gian rảnh rỗi dành cho bản thân nên ngay khi nhận được lời mời của lớp trưởng (lớp đại học) về buổi tổ chức họp lớp. Tôi đồng ý luôn! Tôi vô cùng háo hức khi được gặp lại các bạn sau nhiều năm xa cách, có những người tôi dường như không thể nhớ nổi khuôn mặt và tên của họ nữa rồi!
Đó là một buổi sáng rất đẹp trời. Tôi đi họp lớp trong tâm trạng phấn khởi và càng vui hơn khi gặp lại Hướng Diệp, người bạn cùng phòng thân thiết nhất thời đại học. Tôi được biết, sau khi tốt nghiệp đại học, Hướng Diệp có công việc rất tốt, cô ấy vào làm trong một doanh nghiệp lớn và nhanh chóng góp mặt vào một trong số những người thành công nhất trong lớp!
Còn tôi, lúc đầu, tôi tưởng rằng mình sẽ được phân công làm việc trong thành phố nhưng lại về nông thôn. Sau này, tôi lại chuyển thành phố và làm việc ở đó cho đến khi nghỉ hưu. Khi Hướng Diệp biết tôi được phân công về vùng nông thôn, cô ấy còn đặc biệt đến thăm tôi. Khi nhìn thấy tôi ở trong căn phòng ký túc xá cũ, cô ấy không kìm được mà rơi nước mắt.
Khi vừa tốt nghiệp, tôi và Hướng Diệp còn thường xuyên liên lạc, nhưng sau đó cô ấy bận rộn công việc, dần dần ít liên lạc với tôi hơn. Cô ấy ngày càng thăng tiến hơn trong công việc, chúng tôi cũng dần ít có tiếng nói chung và khoảng cách càng trở nên xa hơn.
Sau khi chuyển về thành phố, sự nghiệp của tôi phát triển hơn, lương bổng và phúc lợi được cải thiện đáng kể, điều kiện sống cũng dần dần tốt hơn. Tôi cảm thấy mình đã có chỗ đứng, có thể ngang hàng với Hướng Diệp, nên đã chủ động liên lạc với cô ấy vài lần. Nhưng sau khi Hướng Diệp biết tôi đã chuyển về thành phố, cô ấy đã trở nên lạnh nhạt hơn với tôi và không muốn liên lạc với tôi nữa.
Thoắt một cái, nhiều năm đã trôi qua, chúng tôi đều vui mừng, gặp gỡ thật vui vẻ. Có lẽ vì bây giờ mọi người đều đã nghỉ hưu, không còn sự chênh lệch về vai trò, thu nhập nên ai cũng đối xử bình đẳng với nhau, khiến buổi họp lớp này thêm ấm áp và vui vẻ.
Nếu tôi không nói ra số lương hưu của mình, có lẽ chúng tôi vẫn có thể là những người bạn thân thiết của nhau, ảnh: SD
Trên bàn tiệc, mọi người cùng nhau ăn uống và chia sẻ những câu chuyện đời thường. Hướng Diệp nói rằng con trai cô ấy vừa mới kết hôn và cô ấy sắp trở thành bà nội. Tôi vui vẻ chúc mừng cô ấy. Rồi đột nhiên, cô ấy hỏi tôi: “Lương hưu của bà bây giờ là bao nhiêu?”
Tôi vốn thẳng thắn, vui vẻ nói với cô ấy rằng lương hưu của tôi chưa đến 10.000 NDT (khoảng 35 triệu đồng). Cô ấy thấy tôi có vẻ đang nói đùa, liền bảo tôi “nói thật đi,”. Tôi cũng thành thật nói, thiếu 2 NDT (khoảng 7000 đồng) nữa là tròn 10.000 NDT (khoảng 35 triệu đồng), số tiền chính xác tôi nhận được là 9998 NDT (khoảng 35 triệu đồng). Sau câu nói của tôi, Hướng Diệp bỗng nhiên thay đổi sắc thái khuôn mặt, rồi cô ấy chuyển sang đề tài khác.
Một người bạn ngồi bên cạnh đầy ngưỡng mộ nói với Hướng Diệp rằng, cuộc đời của tôi đúng là “khổ trước sướng sau”, lương hưu cao hơn mọi người.
Từ giờ phút đó, tôi cảm nhận được Hướng Diệp bắt đầu không vui. Sau khi bữa tiệc kết thúc, chúng tôi hẹn nhau nói chuyện riêng. Tôi nghĩ rằng, cô ấy đã nói với tôi về việc con trai cô ấy vừa mới kết hôn, nên tôi nên gửi một phong bì tiền để chúc mừng.
Tôi gọi điện cho chồng để bàn bạc về số tiền mừng, chồng tôi bảo tôi gửi 2000 NDT (khoảng 7 triệu đồng), tôi cũng nhanh chóng đồng ý.
Khi tôi chuẩn xong tiền và định gửi 2000 NDT (khoảng 7 triệu đồng) làm quà mừng cho con trai Hướng Diệp, tôi mới phát hiện mình đã bị chặn số và tất cả các tài khoản mạng xã hội. Tôi vừa cảm thấy ngỡ ngàng, vừa bối rối, không hiểu tại sao cô ấy lại làm như vậy?
Sau đó, khi trò chuyện nhiều hơn với các bạn trong lớp, tôi mới biết lương hưu của Hướng Diệp là 4400 NDT (khoảng 15 triệu đồng), chưa đến một nửa so với lương hưu của tôi. Khi thấy nhiều bạn lương hưu cao, cô ấy đã bị mất cân bằng tâm lý. Cô ấy không chỉ chặn tôi mà còn chặn cả một số bạn học có lương hưu cao khác.
Tôi chợt nhớ lại thái độ của Hướng Diệp đối với hoàn cảnh của tôi sau khi tốt nghiệp, và bừng tỉnh ngộ. Hướng Diệp rõ ràng là người có tâm lý không thích người khác hơn mình. Cô ấy rất tốt và cởi mở với tôi khi tôi gặp khó khăn, nhưng khi tôi đạt được thành tựu, cô ấy lại không hề vui vẻ mà cảm giác khó chịu và xa lánh!
Tôi đã gặp vài người như vậy trong cuộc sống. Chỉ có điều, tôi không bao giờ nghĩ rằng Hướng Diệp, vốn là một cô bạn thân thiết hồi đại học, chúng tôi chơi với nhau rất vô tư hồn nhiên lại cũng là một trong những người như vậy.
Tôi thật sự buồn khi không níu giữ được tình bạn này, nhưng nghĩ lại, chi bằng cứ để mọi chuyện qua đi, mỗi người tự tìm lối đi riêng, cho sự lựa chọn, quan điểm sống của riêng mình.